On one occasion Ven. Ananda was staying in Kosambi at Ghosita's monastery. There he addressed the monks:


Một thời, Tôn giả Ànanda trú ở Kosambi, tại khu vườn Ghosita. Tại đấy, Gijjhakùta Ànanda bảo các Tỷ-kheo:

 

- "Friend monks!"


-"Này chư Hiền Tỷ-kheo."

 

-"Yes, friend," the monks replied to him.


-"Vâng, thưa Hiền giả." Các Tỷ-kheo ấy vâng đáp Tôn giả Ànanda .

 

Ven. Ananda said:


Tôn giả Ànanda nói như sau:

 

"It is amazing, friends, it is marvelous, how the Blessed One who knows & sees, the worthy one, rightly self-awakened, has attained & recognized the opportunity for the purification of beings, for the overcoming of sorrow & lamentation, for the disappearance of pain & distress, for the attainment of the right method, & for the realization of Unbinding.


Thật vi diệu thay, thưa các Hiền giả! Thật hi hữu thay, thưa các Hiền giả, như thế nào là con đường thoát ly, thoát khỏi sự trói buộc, được Thế Tôn, bậc Trí giả, bậc Kiến giả, bậc A-la-hán, Chánh Đẳng Giác tùy giác để các loài hữu t́nh được thanh tịnh, vượt khỏi sầu bi, chấm dứt khổ ưu, đạt được chánh lư, giác ngộ Niết-bàn.

 

-Where the eye will be, and forms, and yet one will not be sensitive to that dimension.
-Where the ear will be, and sounds, and yet one will not be sensitive to that dimension.
-Where the nose will be, and aromas,and yet one will not be sensitive to that dimension.
-Where the tongue will be, and flavors, and yet one will not be sensitive to that dimension.
-Where the body will be, and tactile sensations, and yet one will not be sensitive to that dimension."


-Đây sẽ chỉ có mắt, chớ không có cảm thọ các sắc ấy và các xứ ấy.
-Đây chỉ có tai, chớ không có cảm thọ, các tiếng ấy và các xứ ấy.
-Đây chỉ có mũi chớ không có cảm thọ các hương ấy, và các xứ ấy.
-Đây chỉ có lưỡi, chớ không có cảm thọ các vị ấy và các xứ ấy.
-Đây chỉ có thân, chớ không có cảm thọ các xúc ấy và các xứ ấy.

 

When this was said, Ven. Udayin said to Ven. Ananda,

-"Is one percipient when not sensitive to that dimension, my friend, or unpercipient?"


Khi được nói vậy, Tôn giả Udàyi nói với Tôn giả Ànanda:
- Này Hiền giả Ànanda, người không cảm thọ xứ ấy, người ấy có tưởng hay không có tưởng?

 

[Ananda:] "One is percipient when not sensitive to that dimension, my friend, not unpercipient."


Này Hiền giả, người không cảm thọ xứ ấy, người ấy có tưởng, không phải không có tưởng.

 

[Udayin:] "When not sensitive to that dimension, my friend, one is percipient of what?"


Nhưng thưa Hiền giả, người không cảm thọ xứ ấy, người ấy tưởng cái ǵ?

 

[Ananda:] "There is the case where, with the complete transcending of perceptions of [physical] form, with the disappearance of perceptions of resistance, and not heeding perceptions of diversity, thinking, 'Infinite space,' one enters & remains in the dimension of the infinitude of space. This is one way of being percipient when not sensitive to that dimension.


- Ở đây, này Hiền giả, Tỷ-kheo vượt qua các sắc tưởng một cách hoàn toàn, chấm dứt các chướng ngại tưởng, không tác ư đến các tưởng sai biệt, biết rằng: "Hư không là vô biên", chứng đạt và an trú Không vô biên xứ. Này Hiền giả, vị ấy có tưởng như vậy, nhưng không cảm thọ xứ ấy.

 

Then again, with the complete transcending of the dimension of the infinitude of space, thinking, 'Infinite consciousness,' one enters & remains in the dimension of the infinitude of consciousness. This is another way of being percipient when not sensitive to that dimension.


Lại nữa, này Hiền giả, Tỷ-kheo vượt khỏi Không vô biên xứ một cách hoàn toàn, biết rằng: "Thức là vô biên", chứng đạt và an trú Thức vô biên xứ. Này Hiền giả, vị ấy có tưởng như vậy, nhưng không cảm thọ xứ ấy.

 

Then again, with the complete transcending of the dimension of the infinitude of consciousness, thinking, 'There is nothing,' one enters & remains in the dimension of nothingness. This is another way of being percipient when not sensitive to that dimension.


Lại nữa, này Hiền giả, Tỷ-kheo vượt khỏi Thức vô biên xứ một cách hoàn toàn, biết rằng: "Không có vật ǵ", chứng đạt và an trú Vô sở hữu xứ. Này Hiền giả, vị ấy có tưởng như vậy, nhưng không cảm thọ xứ ấy.

 

Once, friend, when I was staying in Saketa at the Game Refuge in the Black Forest, the nun Jatila Bhagika went to where I was staying, and on arrival — having bowed to me — stood to one side. As she was standing there, she said to me:
'The concentration whereby — neither pressed down nor forced back, nor with fabrication kept blocked or suppressed — still as a result of release, contented as a result of standing still, and as a result of contentment one is not agitated: This concentration is said by the Blessed One to be the fruit of what?'


Này Hiền giả, một thời tôi sống ở Sàketa, rừng Anjanavana tại vườn nai. Rồi này Hiền giả, có một Tỷ-kheo-ni ở Jatilàgàha đến tôi, đảnh lễ tôi và đứng một bên. Đứng một bên, này các Hiền giả, Tỷ-kheo-ni ở Jatilàgàha thưa với tôi:
- Thưa Tôn giả Ànanda, Thiền định này không thiên tà dục, không không dưỡng hận tâm; trong ấy, sự chế ngự không phải do hữu hành nhiếp phục, nhờ giải thoát, được vững chắc, nhờ vững chắc, được tri túc; nhờ tri túc, không có âu lo. Thưa Tôn giả Ànanda , Thiền định này được Thế Tôn dạy, có quả ǵ?"

 

"I said to her,
-'Sister, the concentration whereby — neither pressed down nor forced back, nor with fabrication kept blocked or suppressed — still as a result of release, contented as a result of standing still, and as a result of contentment one is not agitated: This concentration is said by the Blessed One to be the fruit of gnosis.'1 This is another way of being percipient when not sensitive to that dimension."



Được nghe nói vậy, này Hiền giả, tôi nói với Tỷ-kheo-ni ở Jatilàgàha như sau:
"- Thưa Chị, Thiền định này không thiên tà dục, không dưỡng hận tâm; trong ấy, sự chế ngự không phải do hữu hành nhiếp phục, nhờ giải thoát được vững chắc; nhờ vững chắc, được tri túc; nhờ tri túc, không có lay động. Này Chị, Thiền định này được chánh trí là quả, Thế Tôn nói như vậy".
Này Hiền giả, vị ấy có những tưởng như vậy, nhưng không cảm thọ xứ ấy.

 

Note

1. Arahantship.